5h sáng, anh Văn Đình Ngọc ở phố Thanh Khai (Thanh Chương, Nghệ An) thức dậy hái nắm cỏ làm cho thức ăn cho trâu, rồi lau chùi chiếc xe trâu mà theo anh là “tài sản quý giá của mái ấm”. Hơn 6h, người con trai mảnh khảnh, chuyển di gian nan này tiến công xe trâu ra khỏi nhà, mở đầu hành trình đưa đón sinh viên.
Ngồi bên cỗ ván chiếc xe do mình sáng chế giễu, anh Ngọc lái trâu qua nhiều con đường đất lẫn bê tông trong xóm để đón học sinh mẫu giáo đứng đợi sẵn ở cổng. Mỗi khi xe chuẩn bị dừng bánh, tiếng trẻ lại í ới: “Bố Ngọc! Bố Ngọc…!”.
"Tài xế" Ngọc mỗi ngày nhì chuyến đưa đón các cháu bé bỏng tới trường. Ảnh: Hải Bình |
Nở thú vui tươi, anh Ngọc đon đả bồng từng đứa trẻ lên cỗ ván xe rồi khóa cửa. Những đoạn đường vắng khách, các cháu gầy lại được “Bố Ngọc” cho nghe nhạc trong khoảng chiếc radio cầm tay cũ kỹ. Buổi chiều, anh Ngọc lại rong xe đến đón các cháu trong khoảng trường về nhà trên quãng các con phố khoảng 2 km.
“Bất kể ngày nắng hay mưa, chỉ trừ cuối tuần các em được nghỉ học thì tôi mới không khiến cho việc này”, anh Ngọc san sẻ.
Năm nay 34 tuổi, anh Ngọc có hậu phi và 3 con nhỏ dại. Hiền thê làm thuê nhân nhà máy gạch đi sớm về khuya, anh Ngọc do sức khỏe yếu (bị dị tật ở chân) nên đảm trách việc đưa đón các con đến trường. Hơn một năm trước, trong lần đạp xe đưa con thứ nhì tới trường măng non, rủi ro xe đổ. Nhì thân phụ con không bị thương, nhưng trong khoảng đó anh thấy sợ, đêm về trăn trở khiến sao đưa con đi học an toàn.
Nghĩ đến chiếc xe trâu sẵn có của mái ấm, anh liền sử dụng triệt để. Nhiều người dân ở xóm Chùa và xóm Văn Ngọc (xã Thanh Khai) quá bất ngờ khi thấy người đàn ông dùng xe trâu sáng đưa con đến trường, chiều đón về. Ít ngày sau, khi bắt chạm mặt các cháu bé bỏng ở vòng vo xóm có bố mẹ đi khiến cho ăn xa phải ở với ông bà già, anh Ngọc ngỏ ý đón các cháu cùng đi. Một số mái ấm dù có yếu tố kiện thấy việc tải sinh viên của anh là hiệu quả nên cũng gửi con.
Xe đến cổng trường, anh Ngọc lần lượt cùng với cô giáo bế các cháu bé nhỏ xuống xe. Ảnh: Hải Bình. |
Khi số hành khách lên gần 20, anh Ngọc tính chuyện cải tiến chiếc xe để che nắng mưa, bảo đảm an ninh. Anh khám phá kiến tạo một bản vẽ với cỗ áo xe khiến bằng lan can sắt, phía trên có mái che kèm dải riđô xung quanh chắn gió và ba thanh gỗ là ghế ngồi. Anh cũng đào tạo con trâu hơn 4 năm tuổi cho thuần thục từ cách thức móc ách xe, đỡ càng, hoặc có thể tự tránh dụng cụ nhập cuộc giao thông trên phố.
Ông Văn Đình Hường (68 tuổi) có cháu nội được anh Ngọc đón đưa cho hay, rất cảm kích trước việc làm store xóm. “Anh Ngọc rất ân cần, mỗi sáng đến cổng đều nở nụ cười tươi rồi bồng các cháu lên xe. Được ngồi xe có mái che, các cháu không lo bị rét mướt hay cảm nắng”, ông Hường nói.
Nhiệt liệt với công việc trong hơn một năm qua, chưa bao giờ anh Ngọc đặt nhân tố phụ huynh phải cung cấp. “Có tình nhân thì một 04 tuần ủng hộ 100.000 đồng, người ít thì 50.000 đồng. Có gia đình khó khăn, anh Ngọc vẫn vui vẻ giúp", cô Võ Thị Hương, Phó hiệu trưởng trường mầm non xã Thanh Khai, cho hay.
Anh Ngọc cho nhân thức, nếu như có kinh phí sẽ tiếp tục cải tiến cỗ ván xe với 3 dãy ghế, thêm các dây thắt bình an cho hành khách. "Tôi sẽ tiếp tục làm cho công tác này trong 3 năm tới cho đến khi các con hết tuổi mẫu giáo".
Hải Bình
Xem thêm: tin tong hop
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét